6 thg 9, 2014

Mưa trên thành phố

Chiều nay trời chợt đổ mưa giông
Như cuốn trôi đi thuở mặn nồng
Ký ức buồn, đâu ai sống mãi
Mưa à, có tiếc tuổi xuân không?

Bên thềm, quán nhỏ, mái hiên xưa
Chỉ có mưa và chỉ có mưa
Có những giọt dài rơi lặng lẽ
Bao ưu tư đọng lại cho vừa.

Giọt cafe chẳng chút hồn nhiên
Rơi xuống mang theo những muộn phiền
Đá đã tan rồi, anh chẳng đến
Mưa trên thành phố cứ triền miên.

Mưa còn rơi mãi một lần đau
Nên trái tim người lạc lõng nhau
Khó ngọt ngào mà cay đắng dễ
Tình rơi, ai níu lại ban đầu...

(Thanh Trúc, Mưa trên thành phố)

Tháng chín, mùa trong mưa

Tháng chín, mùa mưa, kể chuyện mưa
Nhân gian lấy xuống chiếc ô thừa
Mới đầu năm gác trên đầu tủ
Giũ sạch ngày xưa bụi bặm xưa.

Tháng chín nghe mưa ghé cuối làng
Sào tre ướt hết áo giăng ngang
Cô em giúp mẹ ù ra lấy
Đem áo che mưa chạy vội vàng.

Tháng chín nghe mưa ghé bất ngờ
Bay qua cửa sổ ướt lòng thơ
Lòng thơ ướt khắp chân trời rộng
Thôi kể nhau nghe tuổi dại khờ.

Nghe đâu tháng chín giục người ta
Ướm áo cô dâu dưới mái nhà
Đợi hết mùa mưa che rạp cưới
Mơ đùa con trẻ giọng xa xa.

(Thanh Trúc, Tháng chín, mùa trong mưa)

Treo áo phiêu du

Trăng hiu hiu ngắm nước hiu hiu
Thấy bóng mê ly đã khuyết nhiều
Mây vắng về xem mưa mới tạnh
Yên lòng nghe gió đẩy chuông kêu.

Gió lộng phù hoa những bước chân
Đi qua thiên lý đã bao lần
Mây chiều mới hiểu đâu là thuở
Gặp được bình yên tạm gửi thân.

Con về treo lại áo phiêu du
Trong bếp tro bay, khói mịt mù
Có lẫn ngàn năm cơm tẻ mới
Vương hoài bên mẹ tuổi đang thu.

Bao lần thu đổi nhịp thu ca
Áo mẹ phiêu nhiên dưới mái nhà
Thoáng thấy con về, trăng lối nhỏ
Lại tràn viên mãn khắp bao la.

(Thanh Trúc, Treo áo phiêu du)

Nguyệt, Mộng, Cầm



Một cõi hồn nhiên, lối đá thơ
Cầm treo, lãng tử, ánh trăng mờ
Trăng mờ, trăng tỏ, trăng tròn khuyết
Rao bán ai mua? Khách hững hờ...

Khách hững hờ nên nguyệt quạnh hiu
Đàn, thơ sao đổi giấc mơ kiều
Trăng buồn, chợt vắng lòng thiên sứ
Tạm xuống trần đời gọi tiếng yêu...

Yêu thương nửa mảnh, mộng vời xa
Cầm đứt dây tơ, bóng nguyệt tà
Thiên sứ về theo mây trắng nhẹ
Vô tình thế sự mãi trôi qua...

(Thanh Trúc, Nguyệt, Mộng, Cầm)