28 thg 2, 2012

Tuyết bay

"Giờ đã phong trần bóng Tuyết bay" 

Đến giữa mùa đông, trắng lối quê.
Trắng như mây trắng, trắng hoa lê
Trắng như chiếc kẹo bông hôm nọ
Ngọt lịm như đường, ngọt ngẩn ngơ.


Tuyết trắng đầu thôn tới cuối thôn
Trắng như mây trắng đỉnh non dồn
Mơ màng gió thoảng bay qua tóc
Mát lạnh lòng thơ mỗi sớm hôm.

Trúc đứng chiều đông ngắm tuyết bay
Tự nhiên ngơ ngẩn suốt đêm ngày
Xanh xanh nếp lá xen màu trắng
Sương ngọc gió vàng khéo đắm say.

Tuyết rơi từng mảng chợt bâng khuâng
Lối nhỏ nên thơ, chậm bước chân
Có tuyết mùa đông không lạnh lắm
Mùa đông mà cứ ngỡ mùa xuân.

Mùa đông tuyết đến rất tình cờ
Thi sĩ mơ màng đón giấc thơ
Duyên nợ đôi khi không báo trước
Gặp rồi sẽ biết thực hay mơ.

Mùa đông tuyết đến đẹp như tranh
Thuở ấy lòng ta tuyết rải quanh
Thuở ấy hoàng hôn ta chẳng ngắm
Chỉ mơ về tuyết giữa đêm thanh. 

Nếu có mùa đông vắng tuyết rơi
Thì xin hãy cứ đợi chờ người
Trước khi hoa tuyết tan thành nước
Sẽ vớt cho đời mãi mãi tươi.
 

Rồi sẽ một lần tuyết chẳng rơi
Làm cho đông lạnh, nước ngừng trôi
Làm cho trăng khuyết, non đầu bạc
Làm trúc âm thầm đứng lẻ loi.

Mùa đông e sợ sẽ qua đi
Tuyết sẽ thôi rơi, chẳng nói gì
Tuyết sẽ tan ra theo nước chảy
Trúc còn đứng đó hận chia ly.

Trăm năm duyên nợ buộc làm chi
Tuyết trắng nên thơ đến lại đi
Chỉ có trăng xưa và bóng trúc
Ghi lòng tạc dạ chữ tương tri.

(Thanh Trúc, Tuyết bay, lấy ý từ câu "Giờ đã phong trần bóng tuyết bay", trong bài Chiếc kẹo bông)

22 thg 2, 2012

Ghét!


Mưa sớm, người đi, áo ướt rồi
Ướt trên đầu tóc, ướt bờ môi
Mưa hoài, mưa mãi, mưa không dứt

Chỉ ghét mưa thôi, chẳng ghét người...

Mưa sớm, người đi, hẹn lỡ rồi
Một mình thỉnh thoảng nhớ xa xôi

Nhớ gì không biết, nhưng mưa biết

Chẳng nhớ mưa đâu, chỉ nhớ người...


(Thanh Trúc, Ghét!, theo lời một người)

12 thg 2, 2012

Sinh nhật Tuyết

Giữa chốn thiên đường nhẹ nhẹ trôi
Hoa mùa đông nở, trắng lưng trời
Hoa hay là mộng, không còn nhớ
Chỉ nhớ mùa đông, nhớ tuyết rơi.

Một ngày hôm nọ giữa nhân gian
Tuyết đến, rơi rơi, rất dịu dàng
Chẳng biết về đâu, đi đến vội
Phải chăng là bóng của thời gian?

Mơ màng chợt nhớ giữa đêm nay
Nhớ kẹo bông gòn, nhớ tuyết bay
Rung động bao giờ không biết nữa
Mà lòng xao xuyến đếm từng giây.

Đã đến giờ khuya, tuyết trắng rồi
Hoa trong trời đất, cánh rơi rơi
Nhẹ nhàng như thể e làm động
Một chút tình duyên, một bóng người.

Sinh nhật hôm nay, chúc ngọt ngào
Chúc người mộng đẹp, giữa trăm sao
Chúc tròn sinh nhật, và luôn thế
Mãi trắng như thơ của buổi nào.

Sinh nhật hôm nay, chúc một người
Chúc thêm một tuổi, chúc xinh tươi
Chúc luôn vui vẻ, và luôn mãi
Là ánh trăng soi giữa đất trời.


Sinh nhật hôm nay, chúc dịu dàng
Chúc thêm hạnh phúc, chúc bình an
Không buồn, không khóc và không tiếc
Tuổi mới vừa đem hạnh phúc sang.


Hạnh phúc của người, cũng của ta
Trăm năm ngày ấy vẫn còn xa

Phải chờ cho đến bao lâu nhỉ?
Đem mộng chất đầy buổi tối qua.

(Thanh Trúc, Sinh nhật Tuyết, ngày 12 tháng 2)


5 thg 2, 2012

Gặp người trong mộng

Đêm qua mộng gặp người trong mộng
Nàng chỉ nhìn ta, chỉ mỉm cười
Cảm thấy lòng ta thành nắng ấm
Và đời thỉnh thoảng rất xinh tươi.

Mộng chốn thiên đường, mộng gặp nhau
Mộng người trong tuyết đã xa lâu
Hai năm rồi nhỉ? Nàng còn nhớ?
Hôm ấy xa nàng, hẹn buổi sau.


Nhưng mà lời hẹn, vẫn là lời
Sự thật là ta vẫn cách nơi
Ta đứng mình ta, ai có biết
Sợ rằng người ấy đã quên rồi.

Tình cảm là gì? Không nói được
Nhưng ta cảm nhận bởi con tim
Và người sẽ hiểu lòng ta vẫn
Trong gió, trong mưa, mãi kiếm tìm.

Mộng gặp người xưa, mộng nhớ thương
Hay là giấc mộng kết uyên ương
Hay là thuở ấy lòng lưu luyến
Ngọt lịm bông gòn, trắng tuyết vương.

Trăng tà soi bóng, giữa rằm xuân
Đã tới nguyên tiêu, sắp hết tuần
Dễ đếm thời gian, không đếm được
Nhớ, thương, mơ, mộng, biết bao lần.

Vẫn biết mộng đời không níu kéo
Nhưng mà vẫn muốn mộng thường xuyên
Cho lòng lưu luyến từng giây phút
Cho giấc ngọt ngào, mộng kết duyên.

Tuyết, vẫn bay bay, tựa buổi nào
Thiên đường, lộng lẫy, đẹp nghìn sao
Nhớ người, đêm mộng, xinh hoa trắng
Ngoảnh lại, cười duyên, nụ ngọt ngào.

Thần giao cách cảm phải chăng là?
Mới để lòng này mộng chốn xa
Thanh thản, bình yên và ấm áp
Tình duyên một thoáng, giữa đêm qua.

Nguyên tiêu, trăng muộn, khói sương mờ
Thi sĩ, tình duyên, ngọt giấc thơ
Vô ý thời gian, vô ý mộng
Gặp người hôm nọ, thỏa lòng mơ.

(Thanh Trúc, Mộng gặp người, ngày 5 tháng 2 năm 2012)