27 thg 7, 2012

Thơ tặng bạn

Ngày tháng qua dần mỗi phút giây
Mai sau nỗi nhớ sẽ dâng đầy
Khó tìm kỷ niệm như xưa nữa
Gặp giữa dòng đời tựa khói mây.

Tiệc chúc mừng nhau sắp dứt rồi
Vui trong phút chốc thế này thôi
Sợ rằng bạn cũ không còn gặp
Tàn tiệc rồi ta sẽ lẻ loi.

Vài phút ngập ngừng cũng sẽ qua
Dòng đời lạnh lẽo cuốn theo ta
Thơ nào vơi được niềm lưu luyến
Nhỏ xuống trang thơ lệ mặn mà.

Tặng người hôm nọ chút thơ này
Cao thấp đường đời dễ đổi thay
Minh nguyệt chúc lòng luôn thế mãi
Trang đời vẫn đẹp vẫn mê say.

(Thanh Trúc, Thơ tặng bạn)

22 thg 7, 2012

Lưu luyến xứ

"Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở..."
(mượn thơ Chế Lan Viên đề từ)

Là ở hay đi cũng thế thôi

Lòng ta vẫn giống chiếc hoa trôi
Bốn năm nhìn lại mà ngơ ngác
Ta đã đi qua một góc trời.

Góc trời lưu luyến đã trôi qua
Đất khách, quê người, kỷ niệm ta
Tạm biệt nhau rồi ai có nhớ
Những ngày tuổi trẻ, những ngày xa.

Công viên Lê Duẩn nhớ chiều nay
Bánh tráng no rồi, nước ngọt say
Bên cạnh nhà thờ xe vội vã
Hoàng hôn đỏ gạch tạm chia tay.

Nguyễn Huệ đường hoa chợt ghé sang
Nay mùa hoa rụng khách lang thang
Ngẩn ngơ nhìn lại tòa cao ốc
Nhớ thuở mê say bước rộn ràng.

Qua đường Đồng Khởi bỗng phân vân
Đèn đỏ ngày xưa giữ bước chân
Chính tại nơi đây đời mở cửa
Đưa ta vào giữa chốn phong trần.

Con đường quen lắm Nguyễn Minh Khai
Người cũ không còn bóng một ai
Bên góc ngã tư đường Ngọc Thạch
Đôi lần vấp ngã, vết thương dài.

Hồ cũ Con Rùa nước đục trong
Tim ai lỗi nhịp, má ai hồng
Áo ai đáy nước hồn nhiên trắng
Rung động một lần vị kẹo bông.

Qua đường Đình Chiểu buổi trưa nay
Xe buýt chen chân chuyến khách đầy
Phảng phất xa xôi đường Cách Mạng
Nụ cười ai đó vẫn mê say.

Buổi chiều dạo bước Nguyễn Tri Phương
Thổn thức đâu đây một mái trường
Không có người xưa ta lặng ngắm
Nghĩ về nhà cổ đã phong sương.

Trà sữa bên đường chợt ghé qua
Bạn thân đâu mất, chỉ còn ta
Thời gian có xóa "tình quen biết"?
Chè thái quán xưa vẫn đậm đà?

Tối dạo trên đường Nguyễn Chí Thanh
Mấy hàng cây lá vẫn còn xanh
Quán cơm hẻm nhỏ dần thưa khách
Túc xá ai về vội bước nhanh.

Thành phố đêm nay vắng ánh trăng
Về Sư Vạn Hạnh có buồn chăng?
Bên đường quán cóc đông người nhỉ?
Chè đậu một nghìn giá mới tăng.

Lữ khách bơ vơ giữa cuộc đời.
Người đi còn lại lệ ta rơi
Ta đi nào biết ai người khóc?
Chỉ có mình ta với đất trời.

Lưu luyến mà ta lại bước mau
Thôi đành nuôi mộng hẹn ngày sau
Chia tay biết đến bao giờ gặp
Dừng mãi bên đời để nhớ nhau.

(Thanh Trúc, Lưu luyến xứ)

19 thg 7, 2012

Chỉ là khách

Thành phố ai người đến lại đi
Bước chân mòn mỏi cuộc chia ly
Lặng im trốn tránh, không chào hỏi
Là khách vô tình có khác chi?

Thành phố chiều nay lại có mưa

Lẻ loi nuối tiếc hạt lưa thưa
Thời gian có tự bao giờ nhỉ?
Mà đến rồi đi, giống khách xưa.

(Thanh Trúc, Chỉ là khách)

Lời nói gió bay

Lời nói gió bay, ấy chuyện thường
Muốn phân thật giả cũng vô phương
Cứ cho là giả, đừng tin thật
Nhẹ dạ xưa nay dễ lạc đường.

(Thanh Trúc, Lời nói gió bay)

Xin đừng quên tôi

Không nhớ thì sao lại sợ quên
Là đời vô ý chẳng cần tên
Ai đi chớ trách lòng ai bạc
Cả kiếp nhân duyên chẳng đáp đền.

Là khách giang hồ tạm nghỉ chân

Thanh mai xuân muộn tiếc đôi lần
Trúc đông quạnh quẽ tâm đồng cảm
Thôi chuyến vui buồn, lạt nghĩa ân.

Ngàn trùng cách biệt, tuyết sương rơi
Năm tháng qua đi, vắng bóng người
Ảo tưởng phai rồi, trăng khuất nẻo
Mộng tan còn tiếc mảnh tình vơi.

Xin trả lại người một giấc mơ
Đừng đòi chi nữa mấy câu thơ
Quên tôi hay nhớ, tùy duyên phận
Tôi biết người luôn mãi hững hờ.

(Thanh Trúc, Xin đừng quên tôi)

Nắng trên không

Buổi chiều lơ lửng nhẹ mênh mông
Man mác mây trôi ánh ánh hồng
Một bóng người đi gần một bóng
Êm đềm nắng nhỏ, lắng trên không.

Có lối đi về níu bước chân

Nhà tranh khói bếp gió lan dần
Chân trời thấp thoáng nhành bông trắng
Tay nắm bàn tay, rất rất gần.

Nét chiều trên lá điểm hơi sương
Lan hé nhụy hồng lốm đốm hương
Ngỏ ý cùng ai câu tuyệt diệu
Trăng lên đầu xóm gửi lời thương.

(Thanh Trúc, Nắng trên không)

Nét bút thời gian

Lối nhỏ trôi qua một chút chờ
Đồng xanh thấm đẫm bướm lơ thơ
Trăng khuya để mặc hoa tàn hết
Trên bến phù vân khói hững hờ.

Tô điểm nhân gian nửa cuộc vui
Xuân sang theo nước đẩy đông xuôi
Hạ tàn trên gió thu về vội
Năm tháng hoang vu dễ ngủ vùi.

Vạch giữa lưng trời bảy sắc tươi
Theo sương neo bóng khuất chân người
Cầm tranh văng vẳng bên dòng nước
Có khách giai nhân hé nụ cười.

Gột rửa bụi trần bám lá xanh
Chờ cho mưa hết gió lay cành
Giọt thừa tí tách rơi vào nước
Hoa sóng đôi vòng gợn chậm nhanh.

Nghiêng ngả theo lời của cỏ cây
Rêu phong trên đá phiến xanh dày
Nghe vang anh vũ ca lời phúc
Tìm bóng xưa và gọi tiếng nay.

(Thanh Trúc, Nét bút thời gian)

Đừng khóc

Hối hận làm chi, đã muộn rồi
Chỉ vì em cứ trốn anh thôi
Anh thương người khác, em đừng khóc
Cầu chúc cho em chẳng ế hoài.

(Thanh Trúc, Đừng khóc)

Trúc thương

Trọn đời một tấm lòng son
Mùa đông buốt lạnh, lá còn xanh trơ
Vừa là thi sĩ yêu thơ
Vừa là quân tử đợi chờ người thương.

(Thanh Trúc, Trúc thương)

7 thg 7, 2012

Chúc ngủ ngon

Viết một bài thơ chúc ngủ ngon
Chúc ai êm giấc, mộng ai tròn
Không lo, không nghĩ, không trằn trọc
Không một vết sầu giữa tuổi son.

Thi sĩ đêm nay sắp ngủ rồi

Buồn phiền, lo lắng, cũng qua thôi
Lên face viết một bài thơ muộn
Chúc giấc ngủ ngon, gửi tặng người.

(Thanh Trúc, Chúc ngủ ngon)

4 thg 7, 2012

Vô tâm khúc

Người đã đến lại không gặp gỡ
Khách chưa đi mà ngỡ xa xôi
Khói mây rụng giữa lưng trời
Xuân phong thỉnh thoảng buông lời vô tâm

Thanh mai khéo thương thầm bóng nguyệt

Trúc mã về luyến tiếc thiên nhai
Thiên nhai tuyết phủ dấu hài
Nguyệt tàn níu mộng miệt mài gió mưa

Câu vàng ngọc vẫn chưa ướm hỏi
Hận chia lìa nhen nhói từ đây
Ngọc vàng tan tác khói mây
Chia lìa mượn khúc tìm say vong sầu.

Gương đã vỡ, dứt cầu mộng điệp
Lòng chẳng say, lỡ nhịp tri âm
Lệ ai mấy giọt rơi thầm
Tay ai mấy đợt ôm cầm tương tư.

Biết gượng hỏi cũng như chẳng hỏi
Thà vô duyên cầu nỗi hữu duyên
Mặc ai sớm tối đoàn viên
Để ai trơ giấc cô miên lạnh lùng...

(Thanh Trúc, Vô tâm khúc)

3 thg 7, 2012

Anh là thi sĩ

Em lo thi sĩ quá đa tình
Anh thấy hơi buồn, vẫn lặng thinh
Đó chỉ là thơ, em chẳng hiểu
Là em cố ý giận linh tinh.

Em bảo lòng anh dễ đổi thay

Sao em không biết đặt bàn tay
Lên tim anh đó, xem từng nhịp
Son sắt, si tình, sẽ rõ ngay.

Em nghĩ rằng anh rất trẻ con
Anh cười, anh chỉ có lòng son
Trẻ già anh vẫn luôn luôn thế
Nào phải như trăng, lúc khuyết tròn.

(Thanh Trúc, Anh là thi sĩ)

Nghi tâm

Đời anh, em đã bước dần qua
Anh có tên gì, chẳng nhớ ra
Anh ở nhà đâu, em chẳng biết
Em nhầm anh mãi với người ta.

Đời em, anh đến một lần thôi

Em nói câu chi, cứ nhớ hoài
Giấc mộng em tìm, anh vắng bóng
Anh chờ em mãi giữa đời trôi.

(Thanh Trúc, Nghi tâm)

Đêm dài

Thức trắng đêm dài nhớ bóng nhau
Tương tư mái tóc đã thay màu
Ngày xưa, xa quá, không còn nữa
Không tiếc, chỉ là chợt thấy đau.

(Thanh Trúc, Đêm dài)

Mưa ướt

Ở nhà thì chẳng chịu mưa đâu
Ra cửa mới mưa ướt cả đầu
Mưa ướt, ừ thì cho ướt hết
Chỉ cần ta được ở bên nhau.

(Thanh Trúc, Mưa ướt)