19 thg 7, 2012

Xin đừng quên tôi

Không nhớ thì sao lại sợ quên
Là đời vô ý chẳng cần tên
Ai đi chớ trách lòng ai bạc
Cả kiếp nhân duyên chẳng đáp đền.

Là khách giang hồ tạm nghỉ chân

Thanh mai xuân muộn tiếc đôi lần
Trúc đông quạnh quẽ tâm đồng cảm
Thôi chuyến vui buồn, lạt nghĩa ân.

Ngàn trùng cách biệt, tuyết sương rơi
Năm tháng qua đi, vắng bóng người
Ảo tưởng phai rồi, trăng khuất nẻo
Mộng tan còn tiếc mảnh tình vơi.

Xin trả lại người một giấc mơ
Đừng đòi chi nữa mấy câu thơ
Quên tôi hay nhớ, tùy duyên phận
Tôi biết người luôn mãi hững hờ.

(Thanh Trúc, Xin đừng quên tôi)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét