22 thg 7, 2012

Lưu luyến xứ

"Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở..."
(mượn thơ Chế Lan Viên đề từ)

Là ở hay đi cũng thế thôi

Lòng ta vẫn giống chiếc hoa trôi
Bốn năm nhìn lại mà ngơ ngác
Ta đã đi qua một góc trời.

Góc trời lưu luyến đã trôi qua
Đất khách, quê người, kỷ niệm ta
Tạm biệt nhau rồi ai có nhớ
Những ngày tuổi trẻ, những ngày xa.

Công viên Lê Duẩn nhớ chiều nay
Bánh tráng no rồi, nước ngọt say
Bên cạnh nhà thờ xe vội vã
Hoàng hôn đỏ gạch tạm chia tay.

Nguyễn Huệ đường hoa chợt ghé sang
Nay mùa hoa rụng khách lang thang
Ngẩn ngơ nhìn lại tòa cao ốc
Nhớ thuở mê say bước rộn ràng.

Qua đường Đồng Khởi bỗng phân vân
Đèn đỏ ngày xưa giữ bước chân
Chính tại nơi đây đời mở cửa
Đưa ta vào giữa chốn phong trần.

Con đường quen lắm Nguyễn Minh Khai
Người cũ không còn bóng một ai
Bên góc ngã tư đường Ngọc Thạch
Đôi lần vấp ngã, vết thương dài.

Hồ cũ Con Rùa nước đục trong
Tim ai lỗi nhịp, má ai hồng
Áo ai đáy nước hồn nhiên trắng
Rung động một lần vị kẹo bông.

Qua đường Đình Chiểu buổi trưa nay
Xe buýt chen chân chuyến khách đầy
Phảng phất xa xôi đường Cách Mạng
Nụ cười ai đó vẫn mê say.

Buổi chiều dạo bước Nguyễn Tri Phương
Thổn thức đâu đây một mái trường
Không có người xưa ta lặng ngắm
Nghĩ về nhà cổ đã phong sương.

Trà sữa bên đường chợt ghé qua
Bạn thân đâu mất, chỉ còn ta
Thời gian có xóa "tình quen biết"?
Chè thái quán xưa vẫn đậm đà?

Tối dạo trên đường Nguyễn Chí Thanh
Mấy hàng cây lá vẫn còn xanh
Quán cơm hẻm nhỏ dần thưa khách
Túc xá ai về vội bước nhanh.

Thành phố đêm nay vắng ánh trăng
Về Sư Vạn Hạnh có buồn chăng?
Bên đường quán cóc đông người nhỉ?
Chè đậu một nghìn giá mới tăng.

Lữ khách bơ vơ giữa cuộc đời.
Người đi còn lại lệ ta rơi
Ta đi nào biết ai người khóc?
Chỉ có mình ta với đất trời.

Lưu luyến mà ta lại bước mau
Thôi đành nuôi mộng hẹn ngày sau
Chia tay biết đến bao giờ gặp
Dừng mãi bên đời để nhớ nhau.

(Thanh Trúc, Lưu luyến xứ)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét