25 thg 6, 2017

Ngập ngừng đến, ngập ngừng yêu

Nhẹ nhàng đến cũng nhẹ nhàng đi
Chiếc lá thu ai gởi mộng gì
Rơi rắc giữa trời như gió thoảng
Qua lòng anh một chút mê ly.

Ngập ngừng đến cũng ngập ngừng yêu
Em đẹp như thơ, dưới nắng chiều
Khẽ gối vào vai anh ấm áp
Nghe mùa thu gọi lá đùa reo.

Em là một chiếc lá thu xanh
Mang ý duyên xuân vẫn để dành
Chờ đợi ngày đông qua nhẹ nhõm
Cho hoa bừng nở, én vờn quanh.

Anh là ngọn gió bốn mùa bay
Gói hết trăm năm trọn một ngày
Trông thấy em cười thu rực rỡ
Nghe thơ thành nhạc, hát thành say.

Ta giữa mùa thu hẹn gặp nhau
Thế gian tơ ý thắt thêm màu
Lối về qua chốn hương thu thảo
Tay nắm ngại ngùng để lắng sâu.

Anh gửi vào thu một chút mơ
Thu nào trên lá viết bài thơ
Em đi vào tuổi anh vô tận
Một chiếc thu xanh rất dại khờ

Một chuyến thu dài sắp chuyển đông
Má em sương lạnh áp men hồng
Sáng mai em nhớ choàng khăn áo
Để ấm yêu thương giữa tấm lòng.


Thanh Trúc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét