6 thg 4, 2020

Nhật ký cho con: Làm bố. Lần đầu tiên làm bố

Tôi đặt tên con là Rainy. Rainy là trời mưa, nghe cũng nhẹ nhàng lãng mạn. 

Rainy sinh ra trước Tết khoảng 1 tuần. Hồi đó tôi xin phép nghỉ 3 ngày, thêm thứ 7, Chủ Nhật nữa là 5 ngày. Xin nghỉ chỉ để ngồi nhà nhìn bụng của mẹ Rainy. Nó to ứ ừ, không biết sẽ bung ra lúc nào. Hồi đó ngồi ở nhà ngoại Rainy chờ mãi, đến ngày thứ 4 thì quyết định đưa mẹ Rainy vào bệnh viện tỉnh. Tự nhiên tôi lại cảm thấy nhớ cái bụng bầu của mẹ Rainy quá, nó thiệt to, nặng trĩu, có duyên nữa. Tiếc là hồi đó không chịu chụp ảnh nhiều. Mẹ Rainy đi ngủ phải nằm nghiêng một bên, lúc đứng lên ngồi xuống thì ì ạch. Nhưng được cái sức khỏe của mẹ lẫn còn đều tốt. Định kỳ vẫn đi khám theo chỉ định của bác sĩ. Yên tâm là không có gì bất thường.

Làm thủ tục nhập viện xong, người ta cho mẹ Rainy thay một bộ đồ xanh ngắt. Khám xong đâu đó, bác sĩ bảo: tối sinh. 

Tối hôm đó, tôi đi siêu thị mua cho mẹ Rainy một ít cơm canh, mua cả cho bà ngoại và bà nội. Được may nhờ nội ngoại hết lòng chăm sóc, tôi cũng yên tâm. Mẹ Rainy ăn rất khá. Không thể coi thường vóc người nhỏ nhắn xinh xắn của cô ấy được. Lượng cơm bình thường chắc phải gấp đôi tôi. Không thể hiểu được nó tiêu đâu mất. Thường hay trêu đùa cô ấy: nuôi em tốn cơm quá.

Bác sĩ yêu cầu tôi phải ký một số giấy tờ. Lúc đó tôi khá hồi hộp nên cũng không đọc kỹ, chỉ nhớ là đại loại như cam kết không khiếu nại, giấy bảo đảm gì đó vân vân.. Rồi ngồi chờ ở ngoài phòng sinh. Nghe bà ngoại kể lại lúc đó tôi tái mét, xám ngắt, mặt đầy nhăn nheo lo lắng.

Tối không ngủ được, lên ngồi đợi ở cửa khác của phòng sinh, nơi người ta sẽ chuyển mẹ Rainy ra, để đưa về phòng hồi sức. Khoảng 2h sáng, cô y tá đẩy mẹ Rainy ra, đã tỉnh táo, nhưng vết thương mới mổ nên chảy máu rất nhiều. 

Xong rồi còn phải đợi để xem em bé, nhận nhau thai... Cô y tá ẵm Rainy ra, vạch "toàn thân" cho tôi kiểm tra. Em bé khỏe, bình thường. Nhìn kháu kháu, dễ thương. Mà hình như là nhận em bé trước, sau đó mới đợi nhận mẹ Rainy. Nói chung là lúc đó tôi cuống cuồng, lo lắng, loạn cả lên, nên không nhớ gì nhiều cả.

Hôm sau, em bé không chịu bú mẹ. Người ta bảo Rainy bị nhiễm trùng gì đó, phải nhập phòng bệnh nhi ở tầng dưới để chữa trị. Cách ly cả mẹ, cả bố, cả bà ngoại bà nội. Vài ngày sau Rainy phục hồi thì mới cho mẹ vào cho bú. Còn mấy ngày trước thì phải bú bình, pha sữa bột hoặc vắt sữa mẹ.

 Tôi hết phép phải về trước để trở lại với công việc, để bà nội bà ngoại ở lại. Về chôn hũ đựng "nhau" của Rainy. Đây chính là "chôn nhau cắt rốn". 

Tối 29 hay 30 tết gì đó, mẹ Rainy với Rainy mới được về. Về ngoại. Tôi ở lại chăm sóc hết 7 ngày Tết. Tối tối trải một cái chiếu cạnh giường mẹ Rainy để ngủ. Khuya giúp mẹ Rainy thức giấc cho con bú, thay tã, vắt sữa... 

Vậy là được chính thức làm bố rồi. Lạ lắm. Hoang mang.

Thanh Trúc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét