21 thg 11, 2011

Lưu niệm

Tình cờ nắng gió buổi rong chơi
Lơ đãng nhìn non ngắm nước trời
Thỉnh thoảng bâng khuâng theo lịch sử
Mơ màng đôi lúc ngóng sao rơi.

Lối mòn bậc đá dấu chân xưa
Tự hỏi đời ta đã đẹp chưa
Thân thế gửi tròn cho mộng lớn
Mồi lần linh hiển, mỗi lần mưa.

Hình non bóng núi đứng hiên ngang
Vách hiểm khe sâu dựng vững vàng
Có phải anh hùng thời thế tạo
Hay nhờ địa trở mới danh vang.

Bát ngát trời xanh với núi xanh
Lên cao nhìn xuống đẹp như tranh
Buồn vui ly hợp tan đầu gió
Sẽ tựa dòng đời sẽ cuốn nhanh.

Cát trắng biển xanh sóng bạc đầu
Lâu đài xây vội sẽ tan mau
Hoàng hôn đứng ngắm chân trời thẳm
Lành lạnh mây xa tím một màu.

Gió vọng rừng thiêng lửa cháy lên
Lửa hồng như thể gọi từng tên
Những người ngã xuống khi xuân chín
Nguyện đến muôn đời sẽ chẳng quên.

Đêm lạnh rừng khuya vọng tiếng ca
Hòa chung nhịp thở của sơn hà
Gió trên vai áo, sương trên tóc
Níu kéo đêm nồng chậm chậm qua.

Cùng nhau chia sẻ nỗi thân thương
Cùng đón ban mai giữa gió sương
Cùng chuyến xe đi cùng bến đỗ
Cùng trong luyến tiếc phút lên đường.

Khách đã đi rồi, khách xót xa
Chút gì còn lại của hôm qua
Hôm nay chỉ sợ trôi theo nước
Như bóng dương quang mỗi xế tà.

(Thanh Trúc, Lưu niệm, nhân dịp ghé thăm Minh Đạm, Vũng Tàu)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét