29 thg 6, 2012

Xuân tàn

Thì ra người đã sớm quên rồi
Ta cứ âm thầm đợi lẻ loi
Tiếc hận thời gian không trở lại
Đem về một mảnh trắng tinh khôi.

Thì ra xuân đã sớm phai tàn

Chỉ một mình ta đứng thở than
Hỏi có bao nhiêu lần tuổi trẻ
Vô tình để mặc bụi lang thang.

Thì ta tri kỷ chẳng còn ai
Ta học dối lòng, tự mỉa mai
Không có yêu thì không có hận
Giật mình tự hỏi đúng hay sai.

(Thanh Trúc, Xuân tàn)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét