14 thg 5, 2013

Cô bé tựa cầu thang

Em mơ giấc lạ, tựa cầu thang
Ngủ ngậm ngùi quanh bước vội vàng
Nẻo phố xá hồ như tĩnh lặng
Lòng em là một thuở xuân sang.

Đi giữa cuộc đời những giấc mơ
Lay em thức dậy tự bao giờ
Trưa qua một thoáng hồn nhiên hỏi
Em đợi ai mà mãi ngẩn ngơ

Tháng ngày đi giữa những con đường
Có nẻo cầu thang bụi khói vương
Có dấu chân người trôi giữa mộng
Và em vô ý giấu niềm thương.

(Thanh Trúc, Cô bé tựa cầu thang)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét