14 thg 5, 2013

Lụy tình


Thổn thức đêm về khóc dưới sương
Ấy là một đóa dạ lan hương
Hoa mềm lạnh lẽo run trong gió
Cảnh mỏng chơi vơi rụng dưới tường
Hóa kiếp tình si nuôi ảo mộng
Mượn hồn cô quạnh níu yêu thương
Sáng ngày ngơ ngác hoa tàn hết
Bên gốc còn thừa chút phấn vương.

(Thanh Trúc, Lụy tình)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét