30 thg 10, 2011

Gặp gỡ mùa thu

Mùa thu gặp gỡ người hôm nọ
Lặng lặng nhìn nhau nở nụ cười
Chiếc lá vàng rơi theo gió nhẹ
Vương vào mái tóc tuổi hai mươi

Mùa thu nhè nhẹ theo đôi mắt
Tặng khách bâng khuâng đóa cúc vàng
Ai người ướp cúc sau tay áo
Mỗi sáng lòng ta nhẹ xốn xang

Mùa thu, hơi lạnh, ừ, thu đến
Thu đến chơi vơi góc phố chiều
Thu đến trăm năm thu vẫn thế
Mưa nhẹ êm đềm ướt lối rêu

Thu đến đêm qua sương xuống nhẹ
Ngân nga từng giọt thật long lanh
Lòng ta tình nguyện cho mưa gió
Lác đác rơi dần trên tóc xanh

Thu đến hôm nay lại nhớ nhà
Muốn về nhưng lại ngại đường xa
Muốn về lại sợ đi không nỡ
Người lại chần chừ, dịp lại qua

Chẳng biết làm sao mỗi một năm
Thu về hồn bỗng hóa âm thầm
Hay là bạn cũ quên lời hứa
Mỗi dịp thu về lại đến thăm

Cuộc đời như giấc mơ không vết
Ngơ ngác đêm đêm lại giật mình
Tỉnh tỉnh say say thu chẳng hiểu
Âm thầm thu đến vẫn làm thinh

Thơ tặng nhân gian ta viết vội
Rượu ngâm thế sự khách còn chăng?
Tri âm tri kỷ lòng mong mỏi
Tạc chén hòa thơ dưới ánh trăng.

(Thanh Trúc)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét