30 thg 10, 2011

Lưu niệm

Thuở ấy lòng ta chẳng vết thương
Thời gian như giấc mộng đêm trường
Giật mình tỉnh mộng, còn ngơ ngác
Day dứt canh tàn lệ hóa sương.
Thuở ấy lòng ta chẳng vết đau
Thời gian như nước chảy qua cầu
Một mình đứng lại buồn trông bóng
Day dứt quê người lệ chảy mau.
(Thanh Trúc, chợt nhớ về ngày xưa)
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét