30 thg 10, 2011

Mê hồ điệp

Đời trôi hờ hững, khách cô liêu
Như nắng tàn phai mỗi buổi chiều
Khói trắng lang thang căn gác cũ
Sương mờ ngơ ngác tiếng oanh kêu
Thanh mai luyến quyến ngừng bông tuyết
Trúc mã mơ màng vắng lối rêu
Là tỉnh hay mơ xin cứ vậy
Mộng thành bướm trắng bóng phiêu diêu.

(Thanh Trúc, Mê hồ điệp, lấy ý từ câu "Trang sinh hiểu mộng mê hồ điệp. Thục đế xuân tâm thác đỗ quyên" của Lý Thương Ẩn)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét