30 thg 10, 2011

Hoa Kinh Tế


HOA KINH TẾ

Ngồi trong thư viện tập làm thơ
Dành chút thời gian để ngẩn ngơ
Thi sĩ có thêm gien triết học
Sinh viên Kinh Tế, giỏi không ngờ.

Cửa sổ mơ màng mây trắng bay
Dài trên ghế đá bóng hàng cây
Trưa rồi chẳng lẽ không về mãi
Ai lại chờ ai ai mặc ai.

Tần ngần ngói đỏ phủ rêu nâu
Nhà cổ nghiêng nghiêng tựa buổi đầu
Một thoáng trăm trăm duyên kiếp mới
Ngồi nhìn nắng gió vội tìm nhau.

Sáng học lầu năm nấc nấc thang
Chợt trông thang máy xếp hai hàng
Trễ rồi, nên ráng leo từng bậc
Vẩn vẩn vơ vơ vội vội vàng.

Thấp thoáng trời xanh chiếc áo xanh
Mùa hoa tình nguyện đẹp như tranh
Xây nên mộng ước tương lai mới
Cô bé hôm qua đã trưởng thành.

Hờ hững nào ai đã biết ai
Tóc dài để xõa xuống đôi vai
Nhìn người bước vội, ta quên bước
Phượng vĩ rơi rơi gió tóc cài.

Ôi tuổi sinh viên, đẹp tuyệt vời
Ngủ ngày, đêm lại tỉnh như dơi
Xa nhà, ở trọ, ăn cơm bụi
Kể chuyện gia sư vỡ bụng cười.

Ôi tuổi sinh viên, tuổi ngọt ngào
Vỉa hè thảo luận chuyện trăng sao
Tháng này lại đổi sang mì gói
Cốc ổi chè xôi nhớ biết bao.

Náo nức mùa thu áo mới tươi
Gặp nhau Kinh Tế tuổi đôi mươi
Đầu còn e ấp câu quen biết
Cuối đã liên miên tiếng nói cười
Nắng lúc ban sơ còn luyến tiếc
Mưa ngày tốt nghiệp bỗng tuôn rơi
Thở dài, đứng lại sân Kinh Tế
Đến đến đi đi, lớp lớp người.

Chẳng phải quê hương, chẳng phải nhà
Vì sao vương vấn mãi tim ta
Vì sao lưu luyến như duyên nợ
Để mãi gần thương nhớ nhớ xa?

Năm tháng qua rồi Kinh Tế ơi
Nhìn nhau ngơ ngẩn lệ tuôn rơi
Nhớ ngày lộng lẫy xuân xanh ấy
Ánh mắt trao nhau cả đất trời.

(Thanh Trúc,
tặng các bạn sinh viên trường đại học Kinh Tế Tp.HCM, nhân kỷ niệm 35 năm ngày thành lập trường)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét