9 thg 3, 2012

Vắng bóng người

Hoa tuyết hôm nay vắng bóng rồi
Vắng người ta lại nhớ khôn nguôi
Bóng người hay tuyết mà như vẫn
Trắng đến trong tim tận cuộc đời.

Hoa tuyết hôm nay đã kiếm tìm
Buồn vơi như lạnh buốt con tim
Người đi muôn dặm còn chăng nhớ
Một chút lang thang, chút lặng im.

Hoa tuyết năm nay có khác xưa
Hoa hay là nước đã tan chưa?
Mà đem quen biết quên đi vội

Chỉ chút trăng khuya ngắm bóng thừa.

Hoa tuyết hôm qua nhớ một người
Áo màu trăng trắng dáng xuân tươi
Biết đâu bàn dưới người hâm mộ
Lén ngắm sau lưng, thỉnh thoảng cười.

Hoa tuyết năm nào nhớ tiếng ai
Cười như tiếng nhạc vẫn chưa phai
Vài dòng sao khó dò tâm ý
Không hóa thành trăm, một hóa hai.

Hoa tuyết ngày nào tựa kẹo bông
Bên hồ nếm thử, ngọt trong lòng
Kể từ độ ấy tim ta đã
Thỉnh thoảng đêm dài lại nhớ mong.

Hoa tuyết, hoa ơi, có biết rằng
Lòng ta tâm sự ngỏ cùng trăng
Tuy rằng im lặng như nồng cháy
Không nói nhưng người có hiểu chăng?

Hoa tuyết, trong ta, vẫn sẽ cười
Đêm ngày thỉnh thoảng lại rơi rơi
Dưới dòng khi vẫn chưa tan hết
Sẽ vớt cho nhanh đến trọn đời.

(Thanh Trúc, Vắng bóng người)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét