6 thg 3, 2012

Tuyết xưa

Người trong ảnh, đã từng quen
Đêm đêm hoài mộng, bao phen đợi chờ.

Mấy đóa rơi rơi ngập đất trời
Hôm nay hình bóng thật xinh tươi
Phải chăng là tuyết ngày xưa đó
Hay đã tan ra theo nước rồi?

Ngồi bên cửa sổ nhớ ngày xưa
Xa lắm chờ người đã đến chưa?
Tìm kiếm bao lần trong giấc mộng
Bâng khuâng níu kéo chút duyên thừa.

Ta chẳng có gì, chỉ có thơ
Thôi đành ngậm lấy nỗi bơ vơ
Người trong ảnh đó quen hay lạ
Mà đến trăm năm vẫn mộng mơ.

Muốn tốt cho người cũng vậy thôi
Mưa về nuốt vội lệ trên môi
Người ta đâu phải là cây cỏ
Mà cứ lặng im, trốn tránh hoài.

 (Thanh Trúc, Tuyết xưa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét