14 thg 4, 2012

Nàng là mộng

Một cánh hoa rơi, nhụy úa tàn
Một con đò lỡ, ánh dương tan
Một hồn thi sĩ, đau theo lệ
Một bóng trăng khuya, giấc muộn màng.

Đêm nay, tình lụy, bởi vì ai
Tự trách tim ta, tự thở dài
Tự lấy tương tư làm gối ngủ
Ôm sầu, tự hỏi, đúng hay sai.

Viễn xứ, thiên đường, chiếc lá rơi
Trăm năm khách đã ở chân trời
Tìm người trong mộng, tâm như lửa
Cũng tắt bởi vì mộng đã vơi.

Không khóc vì ta hết lệ rồi
Chỉ còn máu đỏ tận tim thôi
Không đau vì biết lòng chai sạn
Ôm giấc trăm năm rữa mộng đời.

Thi sĩ nhìn trời, nhẹ thở than
Tìm đâu bóng cũ khách hồng nhan
Nỡ nào người vội quay lưng lại
Để một mình ta đợi mộng tan.

(Thanh Trúc, Nàng là mộng)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét