16 thg 4, 2012

Yêu không hối hận

Mùa xuân mai nở trắng lòng anh
Chỉ thấy hoa mai, chẳng thấy cành
Xuân hết, cành khô, mai chẳng thấy
Đợi chờ quá nửa tuổi xuân xanh.


Hạ sang trời chuyển những cơn mưa
Chợt đến vội vàng kẻ đón đưa
Mưa tạnh, người đi, không ngoảnh lại
Lòng anh quạnh quẽ chuyện ngày xưa.


Thu về anh nhặt lá vàng rơi
Lá rụng tim anh lại rối bời
Chẳng trách người như trăng đáy nước
Đau lòng níu kéo đoạn tình vơi. 


Lối nhỏ, đông sang, tuyết mặn mà
Đông đi, lặng lẽ, tuyết tan ra
Yêu từ thuở nọ lòng không hối
Biết đến bao giờ hết xót xa?


(Thanh Trúc, Yêu không hối hận)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét