7 thg 4, 2012

Vô tình

Gặp mặt mà em chẳng nói gì
Giả vờ như thể đã chia ly
Tim anh đau nhói dao cắt
Chồng chất thành ra vỡ mộng si.

Em vẫn là em cứ hững hờ
Anh là thi sĩ vẫn làm thơ
Nhưng thơ anh đã không còn sáng
Mà nhiễm tang hoang, bụi phủ mờ.

Tương tư nhiều lúc mộng không an
Chỉ có mình anh tự thở than
Em vẫn vô tâm yên giấc ngủ
Lòng anh níu kéo chút hương tàn.

(Thanh Trúc, Vô tình)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét