3 thg 9, 2022

Em ơi chiều Agribank

Chợt thấy chiều trong ánh mắt em
Hoàng hôn theo nắng khép qua thềm
Đồng hồ đã điểm chuông mười bảy
Nhắc những việc làm “chẳng có tên”.

Nhắc những đêm khuya, những ánh đèn
Mỏi nhòe đôi mắt, góc bàn quen
Nôn nao nhắn vội dòng tin nhắn
Cửa sổ bên ngoài: tối nhá nhem.

Xe buýt đêm nay chuyến cuối rồi
Em còn ở lại. Có buồn - vui?
Chứng từ em ký trăm nghìn phiếu
Đôi ngón tay thon mỏi rã rời.

Tám chín giờ hơn mới trở về
Đèn đường thăm thẳm bóng lê thê
Ngày xưa cũng có người đưa đón
Sương gió phôi phai những hẹn thề.

Sương cũng phai màu mái tóc em
Mong cho cứng rắn trái tim mềm
Khi người giận - trách - hờn vô cớ
Em vẫn nhẹ nhàng tựa nắng lên.

Chiều nay lại họp: xét trừ lương
Sao trái tim em có chút buồn
Ánh lửa mùa xuân le lói quá
Sờn vai áo cũ mặc mưa tuôn.

Trời tối xăm xăm mới đến nhà
Im lìm mở cổng, tự vào ra
Mẹ chồng không hỏi. Em không nói
Chỉ gượng cúi chào giấu xót xa.
 
Cũng đành hai chữ nghiệp và duyên
Dẫu có lo toan áo - gạo - tiền
Chỉ ước lòng em ngay thẳng mãi
Tuy rằng giông tố vẫn bình yên.

Thị xã em về, bến đỗ neo
Hết lòng xây đắp chốn quê nghèo
Bao giờ thị xã ta phồn thịnh
Nâng chén mừng nhau dưới pháo reo.

Em lại yêu đời giữa tháng ba
Phấn son khoe sắc với sơn hà
Áo dài năm ấy tươi màu lại
Đôi nét duyên xưa vẫn mặn mà.

Bút kẻ mày ngài, ánh mắt trong
Giày cao đôi gót búp sen hồng
Tóc thề em thắt nơ hình bướm
Yểu điệu như đào mới chớm bông.

Thanh Trúc, Em ơi chiều Agribank, Viết ặng chị em Agribank Ninh Hoà nhân ngày 8/3/2021

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét