17 thg 10, 2014

Người đi thiên lý

Người đi thiên lý nhớ thương ai
Nước đã trôi theo những vết hài
Hoa chẳng bao giờ rơi nhẹ nhõm
Khi thời phong nhụy đã tàn phai.


Người đi thiên lý nhớ chăng người
Nhớ nắng nghiêng chiều, nhớ lá rơi
Non đã bạc đầu trông cánh nhạn
Đâu còn vết tích tuổi đôi mươi.

Người đi thiên lý nhớ chăng nhà
Nhớ mộng phai tàn, tuổi xót xa
Nhớ thuở thắp đèn nghe kể chuyện
Vầng trăng xưa cũ, chị Hằng Nga.

Người đi thiên lý có ai theo
Qua nước trăm sông, núi chuyển đèo
Thiên lý lòng ta thu đã muộn
Phong trần thôi phụ mảnh trăng treo.

(Thanh Trúc, Người đi thiên lý)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét