25 thg 10, 2014

Sài Gòn, hẹn gặp nhau


Ta đợi ngày mai hẹn gặp người
Sài Gòn cũng đẹp lúc mưa rơi
Sài Gòn đẹp nhất khi ta gặp
Nghe thấy thân quen những tiếng cười.


Em là con gái chốn quê lành
Lạc giữa Sài Gòn, nhớ bóng anh
Có lúc hẹn người, ta trễ hẹn
Sài Gòn rộng lắm, khó tìm nhanh.


Sài Gòn rộng lắm, lạc nhau hoài
Có thấy người đâu, thấy phố thôi
Lúc ở trên cao, tìm thấp thỏm
Lúc nhìn xuống thấp, thấy xa xôi.


Sài Gòn có thuở ngập ngừng yêu
Hẹn gặp trong mưa, ướt rất nhiều
Những lúc mùa xa, con nước đọng
Quanh đường xưa cũ, phố rong rêu.


Hòa Hảo, Tiểu La ngược trở về
Đường Sư Vạn Hạnh cũng dài ghê
Đường Ngô Gia Tự ngang qua đó
Em ở nơi nào? Kiếm mải mê.


Em ở đường em, lối xuống lên
Hình như em đã nhắc rồi tên
Hình như anh đã qua đôi lúc
Mà cũng hình như đã lãng quên.


Sài Gòn anh nhớ mấy đường thôi
Cách Mạng, Minh Khai lẫn mãi hoài
Có Nguyễn Tri Phương là chẳng lẫn
Và đường Đồng Khởi đã xa xôi.


Gặp giữa chốn này, tuổi mộng qua
Cuộc đời nay đã biết bao la
Phố dài nên chẳng ngăn người lại
Đèn đỏ thôi dừng đợi bước ta.


Sài Gòn gặp gỡ, đã là duyên
Dẫu có bon chen: áo gạo tiền
Thôi kệ, em à, ta sống sót
Ngày mai rồi cũng thấy bình yên.


(Thanh Trúc, Sài Gòn, hẹn gặp nhau)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét