22 thg 9, 2012

Xanh xanh vô định

Một cánh cò bay, một chuyến đi
Một người, một cõi, lệ tràn mi
Xanh xanh vô định, người vô định
Mấy cánh hoa rơi, hẹn lỡ kỳ.

Xuân muộn hạ tàn thu xót xa
Đông sang mưa gió rụng hằng hà
Xoay vần theo tiếng thời gian thở

Bốn cõi sầu in vết xế tà.

Trăng khuyết trăng tròn khuất khói sương
Mây trùm mây kín bóng vô thường
Phù du lạnh lối, người xa vắng
Báo mộng đêm đêm kẻ lạc đường.

Ngỏ cũ hồn hoa áo bạc màu
Nhà xưa mái ngói phủ rêu nâu
Ai tìm ai thấy người vô định
Trách kẻ vô tình chẳng hiểu nhau.

(Thanh Trúc, Xanh xanh vô định)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét