30 thg 3, 2014

Đừng buồn Valentine

Valentine chẳng bước ra đường
Bụi khói sao hơn ngủ tại giường
Dẫu có một mình, hơi lạnh lạnh
Hơn rằng phơi nắng với dang sương.

Không có ai yêu, vẫn béo tròn
Không quà không cáp, vẫn ăn ngon
Tiêu pha cũng đỡ, không tình phí
Lương tháng lâu lâu, vẫn cứ còn.

Nghĩ tội có người có cặp đôi
Ngày ngày chỉ có nhớ nhau thôi
Sớm chiều chịu đựng nhau mà khổ
Đâu biết tự do, mất hết rồi…

Em ạ, đừng buồn, bởi lẽ anh
Vẫn còn đơn độc bước loanh quanh
Mùa này chắc cũng như mùa trước
Một trái tim yêu vẫn để dành...

Cô đơn nào phải thiếu yêu thương
Chỉ tạm giấu trong những bức tường
Ấp ủ duyên xanh và phận thắm
Chờ khi bung nở ngạt ngào hương.


(Thanh Trúc, Đừng buồn Valentine)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét