22 thg 12, 2011

Bốn mùa có tuyết

Đông về thấp thoáng tuyết bay bay
Kể chuyện ngày xưa, chuyện gió mây
Tuyết đến, mùa đông thêm ấm áp
Đất trời ta đứng ngắm mê say.

Xuân về hoa tuyết vẫn còn rơi
Ai bảo tuyết tan lúc chuyển trời
Ai nói rằng xuân không có tuyết
Lòng ta tuyết vẫn tựa xuân tươi.

Hạ đến, hồn nhiên, tuyết vẫn bay
Làm sao phân biệt tỉnh hay say
Mơ màng tuyết trắng rơi sân nắng
Khoảng trống hôm qua đã lấp đầy.

Tuyết trắng mùa thu, trắng lẫn vàng
Mùa thu lơ đãng, tuyết bay sang
Cứ cho là mộng, không là thực
Thì đến trăm năm mộng chẳng tan.

Bốn mùa có tuyết, bóng xinh tươi
Dừng lại chờ ai giữa cuộc đời
Có lẽ trăm năm lòng vẫn trắng
Như ngày hôm nọ tuyết rơi rơi.

(Thanh Trúc, Bốn mùa có tuyết)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét