8 thg 12, 2011

Khánh Hòa trong mơ

Đêm qua mơ thấy quê hương
Bao ngày không gặp, nhớ thương thẫn thờ.

Biết đâu là mộng là thơ
Hiu hiu mưa sớm phủ mờ cánh lan
Mây chiều trong khói chớm tan
Đồng quê thấp thoáng mấy hàng cò bay.

Nhớ năm xưa ấy thơ ngây
Dòng sông quê mẹ tắm bầy trẻ thơ
Nhớ ngày hôm nọ ngẩn ngơ
Tóc mây buông xuống đôi bờ vai xinh
Nhớ đêm hôm ấy một mình
Dưới trăng ngồi viết thơ tình đầu tay
Qua bên kia xóm mê say
Nàng hoa xuân đã tỏ bày trái tim
Trưa trưa xóm xóm im im
Mưa mưa nắng nắng ai tìm bóng ai
Nhớ người ngơ ngẩn một hai
Sớm trông tối ngóng hình hài yêu thương.

Đêm nay ngồi nhớ quê hương
Một ngày không gặp, trăm đường ngác ngơ
Sài Thành thăm thẳm bơ vơ
Nắng hôm mưa sớm ngồi chờ tháng năm.

Ai qua chốn cũ âm thầm
Gửi nhờ một bức tri âm tặng người
Viết rằng nước chảy hoa trôi
Tấm lòng son sắt mãi hoài sắt son
Dù cho sông cạn đá mòn
Quê hương vàng tạc trong con tim này
Dù cho gió thổi mưa bay
Quê hương lưu luyến như ngày đi xa
Dù cho năm tháng trôi qua
Quê hương chỉ một, như là mẹ yêu.

Đêm nay mưa gió dập dìu
Con mơ vóc mẹ, đều đều tiếng ru
Lưới trời giăng mắc mịt mù
Chẳng như áo mẹ phiêu phù trong mơ.

Giật mình ngơ ngác ngác ngơ
Xa xôi lối cũ thẩn thờ ngàn sương…

Ôi xinh biết mấy quê hương
Trăng lên cuối xóm tre vương cánh liềm
Nhớ người, những muốn đi tìm
Thương người muốn lấy con tim tặng người
Yêu người, yêu cả bầu trời
Ôm người, ôm trọn cuộc đời mê ly.

(Thanh Trúc, Khánh Hòa trong mơ)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét