22 thg 12, 2011

Kính vạn hoa

Mọc giữa vườn hoa một đóa hồng
Bình minh e ấp uống sương trong
Hồng khoe sắc thắm xuân vừa độ
Mơ mộng vì ai vẫn nhớ mong.

Mọc giữa nội đồng đóa hướng dương
Mặt trời vô ý kết uyên ương
Hương dù thoang thoảng như tơ mỏng
Cũng đủ cho lòng mãi vẫn vương.

Mọc cuối trời đông một mảnh trăng
Trăng còn đương khuyết, khó thơ văn
Nhưng mà chất chứa niềm mơ ước
Trăng khuyết lại tròn có biết chăng?

Mọc phía cuối làng, khóm trúc xanh
Nắng chiều lối nhỏ đẹp như tranh
Không hương không thắm mà xanh biếc
Một góc nên thơ ấy mới thành.

Đến giữa mùa đông, tuyết trắng bay
Sương mờ gió nhẹ nước lung lay
Rơi rơi từng phiến như gieo mộng
Phủ suốt trăm năm trọn một ngày.

Đến giữa cuộc đời kính vạn hoa
Mang niềm hạnh phúc gửi phương xa
Kể từ độ ấy lòng ngơ ngẩn
Một chút gì riêng mới thoáng qua.

(Thanh Trúc, Kính vạn hoa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét