Dưới cầu Nhật Lệ một màu nước trôi Lòng người ai biết bồi hồi Lòng ta ai biết tỉnh rồi lại say... Chân trời dừng nghỉ tạm đây Chân ta đâu biết chốn này bình yên Bờ xa thấp thoáng bóng thuyền Người xa nam bắc tình duyên hững hờ... Đời này lỡ dại yêu thơ Tâm thi sĩ chẳng bao giờ chuyên tâm Dù lòng yêu dại thương thầm Chẳng bao giờ đủ trăm năm một người... Tuyết sương xuân muộn còn rơi Ghét yêu chưa trọn một đời đa đoan... (Thanh Trúc, Dạo chân qua cầu Nhật Lệ) |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét