Tình nhân có kẻ vội tìm nhau Trùng trùng tâm sự đêm dần sáng Tạm biệt chưa đành hẹn buổi sau. Buổi sau phải đợi đến sang năm Người cách chân mây, kẻ khóc thầm Xoay chuyển đất trời tan hợp mãi Phai mờ tuế nguyệt chữ tri âm. Ngẫm sự thế gian chỉ có buồn Tương tư thời để giọt sầu tuôn Gặp nhau lại phải duyên không phận Chờ đợi hao mòn, mộng tự buông. Sương tuyết trăm năm cũng lỡ kỳ Sông Ngân biền biệt nước trôi đi Yêu nhau sao chẳng gần nhau nhỉ? Chỉ có đợi chờ với biệt ly. (Thanh Trúc, Tháng bảy, cầu Ô Thước) |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét