26 thg 8, 2013

Mãn thiên tinh

Chùm hoa nho nhỏ, trắng lung linh
Trước mộ em chôn một chuyện tình
Hương khói giữa trời trôi lẳng lặng
Như lời tâm sự mãi làm thinh.

Không để cho nhau chút nghẹn ngào
Vì người quá hiểu mộng em sao?
Gọi là tri kỷ hay là bạn?
Sao chẳng là yêu? Chẳng thể nào.

Xuân không giữ được dấu chân đi
Đã cách mười năm, đã lỡ kỳ
Hoa trắng còn dâng trinh bạch mãi
Như chưa từng héo bởi chia ly.

Ấy phải là duyên kẻ đến sau
Mà trắng tinh khôi chỉ một màu
Chẳng thể nào hồng như tiểu thuyết
Cũng không thành tím mộng dài lâu.

Chỉ trắng mà thôi, chỉ trắng thôi
Trách nhau chi nữa, chuyện qua rồi
Đã cam làm kẻ yêu thầm lặng
Đã nguyện chờ em trọn một đời.

(Thanh Trúc, Mãn thiên tinh)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét