20 thg 11, 2012

Mẹ là cô giáo

"Viết một bài thơ tặng mẹ yêu
Vì con mẹ đã mất bao nhiêu
Lòng ghi chín chữ nên con hiểu
Năm tháng Người ơi, tóc bạc nhiều..."


...

Sáng ấy lớp con mẹ giảng bài
Con là trò nhỏ, cũng như ai
Mẹ là "cô giáo", con hơi ngượng
Thỉnh thoảng bạn trêu đỏ mặt hoài.

Ngày xưa nhớ lắm cổng trường quê
Gặp mẹ "chào cô" cũng lạ ghê
Nhớ gió thương mây che bóng mát
Áo dài tha thướt mẹ đi về.

Biết mấy thương yêu những tháng ngày
Con nghe mẹ giảng rất mê say
Tự hào có mẹ là cô giáo
Bài học đầu đời, mẹ nắm tay.

Tóc mẹ thời gian đã điểm rồi
Lòng con đã khác buổi xa xôi
Thế mà lòng mẹ như xưa vẫn
Êm ái, dịu dàng, tựa nước trôi.

Chẳng biết bao lần lá úa rơi
Như hoa lòng mẹ vẫn luôn tươi
Tháng ngày trên lối con xa khuất
Mẹ vẫn theo con mỗi bước đời.

Nếu có một điều mãi vấn vương
Ấy là tình mẹ rất yêu thương
Dù cho bài giảng không còn nữa
Mẹ vẫn là cô thuở đến trường.

(Thanh Trúc, Mẹ là cô giáo)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét