1 thg 8, 2014

Em là tri kỷ

Ta gói thời gian giữa ý thơ
Thời gian không vết tự nhiên mờ
Yêu thương ta thả vào trong gió
Không muốn bay đi, muốn đợi chờ.

Đợi chờ trong nắng bóng hình ai
Trong tuyết mê ly một dấu hài
Trong lối ngàn mây sương nhẹ nhõm
Giữa chừng xuân đượm một nhành mai.

Ta giấu vào mưa ướt ngón tay
Mưa gieo vóc liễu tự nhiên gầy
Giọt tròn rơi rắc qua miền nước
Lắng đọng bao mùa những đắm say.

Ta gói lòng ta giữa một mình
Chờ cho đêm hết, nắng lung linh
Trên cành e ấp lan mùa hạ
Dâng tặng cho đời những đóa xinh.

Ta chờ em giữa mộng bao la
Gói những yêu thương giữa món quà
Như thể non ngàn trông khách đến
Em là tri kỷ của riêng ta.

Ta giấu lòng ta một chút riêng
Yêu thương cho gió lướt qua miền

Quỳnh hương theo tóc em vào mộng
Như thể ta thành một chữ duyên.

(Thanh Trúc, Em là tri kỷ)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét