19 thg 12, 2012

Em là mèo mướp

Mèo mướp nhà ai bị bỏ rơi
Mưa to khép nép đứng bên ngoài
Vào đây anh lấy chăn cho bé
Kẻo gió lạnh lùng, ốm mất thôi.

Mèo mướp nhà ai, áo lấm lem
Đường lầy, bỡ ngỡ, ấy là em
Vào anh đun nước cho mà tắm
Bùn bám đầy người, rất khó xem.

Em là mèo mướp rất ngây thơ
Anh đã qua lâu tuổi dại khờ
Em chẳng biết chi ngoài mộng tưởng
Nên cần anh thức ngắm em mơ.

Anh là mái ấm giữa đêm đông
Phơi tuyết phơi sương một tấm lòng
Lạc bước chân em tìm thấy bến
Và rồi ta gặp thỏa chờ mong.

Cuộc đời nhiều lúc gió mưa sa
Thiếu vắng ai kia cũng lạnh mà
Một nửa nên đi tìm một nửa
Để cho tròn vẹn một ngôi nhà.

Đã trót tình cờ gặp gỡ nhau
Thì ta hãy trọn phận trầu cau
Sáng phơi chăn áo, chiều đem cất
Thủ thỉ phòng khuya ấp mái đầu.

(Thanh Trúc, Em là mèo mướp)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét