24 thg 12, 2012

Hai mùa Giáng Sinh

Giáng Sinh thanh thoát gió trêu cây
Trong giấc đêm qua tuyết phủ dày
Một dấu chân đi nhiều lối nhỏ
Thềm đông bóng nắng nhẹ lung lay.

Một niềm mơ ước thuở đôi mươi
Có khách qua đường đã đánh rơi
Trong Giáng Sinh nay ta chẳng lại
Đầy đầu hoa trắng rụng chơi vơi.

Một cánh hoa nhiều nỗi nhớ nhung
Đông này khó gặp bóng rung rung
Chân người bước khẽ qua đường phố
E ấp tương tư cách mấy trùng.

Hẹn giữa mùa đông trắng một màu
Giáng Sinh năm ấy gọi tên nhau
Năm nay gửi chút niềm xưa cũ
Luyến ái, si tâm, tuyết bạc đầu.

(Thanh Trúc, Hai mùa Giáng Sinh)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét