19 thg 12, 2012

Mùa hoa sữa rụng

Chân trời thăm thẳm vắng tin ai
Thôi tiếng hoàng hôn đã thở dài
Chờ hết thu sao ta chẳng gặp
Nặng lòng hoa sữa cũng tàn phai.

Lối cũ trăng đêm gác lạnh lùng
Mùa hoa sữa rụng trắng mông lung
Rơi đều quanh gốc và chân bước
Giẫm nát tim ai bóng trập trùng.

Mùa hoa sữa rụng biết tìm đâu
Một mảnh tơ duyên của buổi đầu
Hoa sữa rụng rồi, hương vẫn đọng
Mà người chưa đến đã đi mau.

Mùa hoa sữa rụng báo mùa đông
Cô gái hôm qua sắp lấy chồng
Hoa sữa không còn, ai có biết
Người thì ở lại, sáo sang sông.

Hoa sữa rụng rồi, rụng ngổn ngang
Thu này đã tận, hẹn thu sang
Mà người đứng đó chờ hoa sữa
Luyến tiếc duyên kia đã lỡ làng.

(Thanh Trúc, Mùa hoa sữa rụng)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét