13 thg 5, 2014

Không biết yêu ai


Yêu nàng sư phạm? Nghĩ mà mê
Cơm nước lo toan đủ mọi bề
Chỉ sợ em quên: nhà với lớp
Dạy chồng cũng giống học sinh ghê.

Con gái ngân hàng, nghĩ cũng xinh
Giày cao, váy ngắn, áo lung linh
Lấy về chẳng sợ... âm tài khoản
Chỉ sợ lâu lâu... thế chấp mình.

Yêu nàng kế toán, thử yêu đi
Tất cả chia đôi chẳng ngại gì
Công việc tình yêu cân đối cả
Chỉ là điện nước... rất chi li.

Yêu nàng khoa học tự nhiên a?
Cũng đủ thông minh, đủ mặn mà
Chỉ sợ em mê làm thí nghiệm
Anh thành chuột bạch... chết người nha.

Yêu nàng y dược? Sống càng lâu
Bị bệnh gì em chữa cũng mau
Chỉ sợ em ghen, ai biết được
Cơm canh mà lẫn... thuốc trừ sâu.

Yêu con gái luật: cũng vui mà
Mềm, cứng, bình thường, đủ cả ba
Chỉ ngại lâu lâu em bắt bẻ
Anh mà về trễ: tạm giam nha.

Yêu nàng nghệ sĩ: hát đàn hay
Chỉ sợ em sô... chạy suốt ngày
Mì gói anh về... ăn tạm nhé
Ăn mà không được? Vậy chia tay.

Con gái văn chương? Lãng mạn nè
Thơ tình thỉnh thoảng đọc anh nghe
Xong thơ mới hỏi: cơm ai nấu?
Thôi cứ ra ăn... phở vỉa hè.

Yêu cô kiểm toán: khó khăn à
Dẫu có ngọt ngào, cũng mệt nha
Vợ đi tiếp khách say bừa bộn
Chồng phải thường xuyên dọn dẹp nhà.

Con gái nhà nông? Cũng dễ thương
Nhưng tìm căng lắm chứ không thường
Thời nay có mấy ai sàn gạo
Thóc, tấm phân ra được tỏ tường?

Yêu cô hàng xóm kế bên nhà?
Hai họ gần nhau cũng khó nha
Mẹ vợ lâu lâu đòi lấy lại
Biết ai chìu chuộng? Cũng buồn a.

Yêu con gái Huế? Có duyên thầm
Thêm nón bài thơ đẹp gấp trăm
Chỉ sợ lấy về nghe giọng lạ
"Răng ri mô rứa"... cũng lo nhầm.

Yêu người Hà Nội? Dễ thương ghê
Chỉ ngại làm cao khó rước về
Năm tới thủ đô mình phát triển
Ai làm dâu được xứ nhà quê.

Con gái Sài Gòn? Cũng đáng yêu
Thông minh, chỉ tiếc... bụi hơi nhiều
Ngày ngày phố xá giờ tan sở
Đón rước em về... khói bám theo.

Con gái miền Tây? Cũng đảm đang
Việc nhà việc nước trọn đôi đàng
Chỉ lo mai mốt về quê vợ
Cầu khỉ run người, chẳng dám sang.

Con gái Nha Trang? Đẹp lắm rồi
Dịu dàng nghĩ cũng dễ cưa thôi
Ngờ đâu ai cũng người yêu hết
Cũng kiếm nhưng sao khó quá trời.

Con gái Ninh Hòa? Nhất nước nha
Dễ thương mà cũng dễ yêu mà
Nhưng em kén lắm, còn chưa chịu
Anh lấy ai về gặp mẹ cha.

Yêu bé nữ sinh? Chắc khó rồi
Em còn nhỏ lắm nhé em ơi
Lỡ mai em lớn anh già mất
Thôi cứ anh - em, cũng tuyệt vời.

Yêu nàng cùng tuổi? Cũng hay hay
Chung lớp, trêu nhau, suốt cả ngày
Mai mốt ra trường ai biết được
Em về quê mất, cưới ai đây?

Yêu nàng hai bảy? Dịu dàng ha
Thêm tuổi yêu thương mới đậm đà
Mai mốt xưng hô em lẫn chị
Rối bù, nhưng cũng dễ thương nha.

Trăm đóa hoa xuân, chọn đóa nào?
Lỡ đâu nhầm lẫn, tính làm sao?
Về nhà yêu mẹ là hay nhất
Chẳng phải lo âu cũng ngọt ngào.

(Thanh Trúc, Không biết yêu ai)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét