3 thg 5, 2014

Viết tiếp lời diêu bông


Thuở ấy chị cười, vạt áo lay
Tim em từng nguyện một mai này
Diêu bông sẽ kiếm về cho chị
Ru chị ngọt ngào giữa mộng say...

Em đã trưởng thành, biết nhớ thương
Bâng khuâng tìm lá, lá vô thường
Em qua hết những mùa hoang dại
Không thấy diêu bông, chỉ lạc đường...

Em còn ngơ ngác kiếm diêu bông
Chị đã thôi se sợi chỉ hồng
Mùa ấy, tàn thu, em trở lại
Đường xưa nhà chị đã phòng không...

Người bảo, hôm qua, chị đã về
Bên kia sông cách những triền đê
Nhà chồng của chị, gia đình nhỏ
Có những lo toan, những bộn bề...

Khi lá diêu bông hiện giữa rừng
Thì người quen thuộc đã người dưng
Người dưng, em lại kêu bằng chị
Trong những mê say, mộng đã từng.,,

Mùa đi, trăng lạnh, lá rơi rồi
Rơi xuống vô tình giữa nước trôi
Dẫu có diêu bông thời cũng muộn
Đành làm em chị mãi không thôi...

(Thanh Trúc, Viết tiếp lời diêu bông)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét