3 thg 5, 2014

Thanh minh lời mộ địa

Cỏ đẫm sương nên cỏ thật buồn
Ai người hỏi mộng níu hay buông
Xanh rờn rợn tháng năm đành vậy
Một nắm hoang sơ lạnh cánh chuồn.

Áo xót xa giăng mắc cỏ may
Ưu tư ngồi gỡ tháng qua ngày
Như chăng phận cỏ người đều thế
Mắc tạm rơi lìa một thoáng giây.

Ve tiếng ngâm như nhịp thở dài
Sau hoàng hôn trước những ban mai
Đường về hỏi có ai ai đó
Vội lắm sao mà chẳng đợi ai.

Lạc loài rơi lắng giữa trong ngần
Cuối dặm hoang và một khoảnh sân
Ta đến xem ta đời quá nửa
Thôi xoay vòng chợt muốn dừng chân.


(Thanh Trúc, Thanh minh lời mộ địa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét