Rã cánh phù dung, nát lá khô
Uổng cuộc nhân sinh, hoài mộng điệp
Đèn chong chờ đợi giấc mơ hồ.
Thời gian tẻ nhạt như đêm lạnh
Bèo giạt hoa tàn chẳng vấn vương
Nào phải nam nhi không đổ lệ
Chỉ vì chưa gặp cảnh tang thương.
Con nhớ năm xưa trước mộ người
Khói trầm cay mắt lệ coi rơi
Thái dương đã khuất chân trời thẳm
Trên cỏ con quỳ, bóng lẻ loi
(Thanh Trúc, Niệm)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét