20 thg 11, 2013

Chiều mưa trên hải cảng Quy Nhơn

Tôi ghé Quy Nhơn, gió bão bùng
Mây mù giăng mắc đất miền Trung
Nhớ người hôm ấy, đôi vai nhỏ
Nơi chốn xa xăm, ướt lạnh lùng...

Chiều mưa trên hải cảng Quy Nhơn
Đã có yêu thương, có giận hờn
Đôi lúc giữa đời tôi chợt nghĩ
Yêu người sao chẳng hết cô đơn...

Mưa trên hải cảng, những con tàu
Trao chút ấm lòng, nép trước sau
Tự hỏi vì sao em cách mãi?
Hay là ta đã quá yêu nhau...

Đã quá yêu nhau, quá dại khờ
Dễ dàng dâng trọn tấm ngây thơ
Mộng tình xây lớn không chân thực
Nên sớm bẽ bàng vỡ giấc mơ...

Chân trời ảm đạm, nước xa xôi
Hải cảng còn tôi ngắm một hồi
Em ạ, chiều nay, mưa gió lớn
Đất này sẽ nhạt dấu chân tôi...

Hải cảng chiều mưa, tạm biệt nhau
Em về đất núi, gió xanh màu
Tôi đi theo nước xuôi về biển
Tìm vị mặn nồng chữa nỗi đau...

(Thanh Trúc, Chiều mưa trên hải cảng Quy Nhơn)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét