20 thg 11, 2013

Một thời nhìn bụi phấn



Trống trường đã giục buổi tan trưa
Mà ngỡ đâu đây tựa mới vừa
Phượng đỏ thầm len trên áo trắng
Vẫy chào tạm biệt chuyến đò đưa...

Một thời bụi phấn thoáng bay bay
Ai có đi qua những tháng ngày
Xin hãy giữ gìn ân nghĩa nặng
Để lòng lưu luyến đến hôm nay...

Để khi dừng bước, ghé ngang đời
Nhớ bóng xa mờ bụi phấn rơi
Sẽ thấy ngày xưa ai viết bảng
Còn vương mây trắng giữa khung trời...

Chan chứa yêu thương, những đợi chờ
Ấy là phấn trắng, ấy như thơ
Rơi trên bụt giảng say lòng trẻ
Gieo rắc bên đời những ước mơ...

(Thanh Trúc, Một thời nhìn bụi phấn)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét