20 thg 11, 2013

Mùa tigon

Mùa ấy tigon nở sắp tàn
Đường về thăm thẳm cỏ xanh lan
Dấu chân xưa cũ em từng đến
Những mảnh rêu phong đóng lỡ làng.

Anh buồn nghe kể chuyện ngày xưa
Em đợi người ta, đợi dưới mưa
Đôi cánh tigon nhòe áo ướt
Còn anh đâu đó, vẫn yêu thừa.

Anh vẫn còn yêu vẫn mãi yêu
Như đóa tigon nở thắm chiều
Trong mỗi mùa thu sang lặng lẽ
Dệt thành thảm đỏ suốt đời thêu.

(Thanh Trúc, Mùa tigon)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét