20 thg 11, 2013

Ngổn ngang trăm mối

Chiều nghiêng nghiêng bước vội ngang đê
Chuếnh choáng hơi men lạc lối về
Chợt muốn dừng nghe tim đập nhẹ
Bóng hồng thấp thoáng cách đường quê.

Bỗng giật mình nghe tiếng sáo diều
Trời tung cánh chuyển khúc cô liêu
Mùa thu đám cưới, mùa thu cưới
Nửa ngập ngừng không lẽ đã yêu?

Hoặc vẫn mê man ngọn cỏ bồng
Trời non nước có nhớ hay không?
Chân người mỏi giữa ngàn thăm thẳm
Thức ngủ còn chưa thỏa tấm lòng.

Hoa đồng nội rợp mắt cao xa
Chắc có duyên chi mới gọi là
Chợt nhớ chiều vương gai mắc cỡ
Đau chân ngồi gỡ mãi không ra.

(Thanh Trúc, Ngổn ngang trăm mối)

(Lấy ý từ câu Kiều: "Ngổn ngang trăm mối bên lòng/ Nên câu tuyệt diệu ngụ trong tính tình")

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét