20 thg 11, 2013

Gửi mộng giang hồ

Tháng năm say tỉnh mộng giang hồ
Chân giẫm vô tình nát lá khô
Trời đất làm nhà, trăng kết bạn
Nương nhờ mây gió giữa hư vô.

Tìm hoài chẳng gặp khách tri âm
Đem áo khăn che chiếc nguyệt cầm
Mượn tiếng đàn xua cơn gió bụi
Làm thơ thất tuyệt tỏ bày tâm.

Một tiếng thơ đau một tấc lòng
Thơ ngâm như thác đổ tầng không
Thơ gieo gió giật sang mùa bão
Thơ trách càn khôn dễ chuyển vòng.

Hỏi mộng giang hồ, mộng ở đâu?
Là tiếng gươm khua kẻ bạc đầu?
Là bóng trăng mờ trêu quạ mỏi?
Hay hồn tráng sĩ gọi ngàn thâu?

Hỏi mộng giang hồ, mộng chẳng hay
Mệt nhoài cánh nhạn lạc đàn bay
Ngựa hoang gầm gió xuôi về bắc
Tiếng đỗ quyên kêu uất huyết đầy.

Ấy là cõi tạm, chốn hoang sơ
Ấy cuộc nhân sinh bụi mịt mờ
Huyễn ảo như hồn chưa thoát xác
Như chiều ảm đạm những tàn thơ.

Thôi tìm cõi lạ, chẳng ai quen
Thôi kiếp phù du rụng dưới đèn
Thức ngủ tiêu điều, đêm vỡ mộng
Gãy đàn hương rụng nát mùa sen.

Quên hết ngày xưa mộng tuyệt vời
Quên hồn thu gọi xác hoa rơi
Quên dòng ký ức quên sầu hận
Tạm biệt nhân sinh, tạm biệt đời.

Gửi mộng giang hồ lại thế gian
Cho người tiễn biệt, tháng năm sang
Không còn ai biết ta từng đến
Như lá hoa rơi những cánh tàn.

(Thanh Trúc, Gửi mộng giang hồ)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét