5 thg 6, 2014

Liên miên

Có ai từng đợi một người xa?
Có sớm quên đi những đậm đà?
Có dễ thay lòng, phai ước hẹn?
Có từng than trách tuổi xuân qua?

Có ai từng đợi tháng năm dài?
Có tiếc chăng tình dễ nhạt phai?
Có khóc và rồi... không khóc nữa?
Và rồi sống tạm... chẳng cần ai.

Có ai đã chết một lần yêu?
Rửa mặt từng đêm nước mắt nhiều?
Để sáng hôm sau cười nhạt nhẽo
Nhìn đời nhân nghĩa... chẳng bao nhiêu.

Có ai nếm thử một lần đau?
Hồn rữa, tim ngâm giữa đục ngầu
Những nước lạnh lùng muôn thuở lạnh
Oán hờn kiếp khác sẽ đòi nhau.

Không ai trời định... sẵn vô tâm
Chỉ trách nhân duyên tự mắc nhầm
Trần thế xưa nay đều vậy cả
Si tình ôm hận đủ ngàn năm.

(Thanh Trúc, Liên miên)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét