5 thg 7, 2014

Chép vàng bay

Đêm âm u ngắm ánh sao trôi
Em nhớ anh, anh đã ngủ rồi
Nhân Mã đâu còn thơ dại nữa
Để nhìn Thiên Yết tận xa xôi.

Thủy tiên đi, lặng lẽ đêm hằng
Trần thế này còn nhớ nữa chăng
Ảm đạm phù dung xơ áo lụa
Mặt trời thôi lặn dưới vầng trăng

Thủy tiên đi rồi, nước nhớ không?
Cá chép khi xưa vượt cửa rồng
Ngốc lắm anh à, không ở lại
Em là hoa dại nở ven sông.

Em có nợ nhiều? Trả đó anh
Khi tình yêu vẫn lá còn xanh
Em dâng hết cả tim khờ dại
Để nhận bơ vơ lá rụng cành.

Ngày tháng nào tim đột ngột yêu
Anh quên tuổi trẻ mộng mơ nhiều
Áo em thu đã vơi màu lệ
Tạm biệt nhau nghìn nẻo hắt hiu.

Chân trời giông bão có bình yên?
Anh nếu quay về, hãy tự nhiên
Như cổng ngày xưa em để ngỏ
Chép vàng lại ngủ giấc triền miên.

(Thanh Trúc, Chép vàng bay)

(Lấy ý từ thơ của Lý Thương Ẩn: 


"Hồi vọng cao thành lạc hiểu hà

Trường đinh song hộ áp vi ba
Thủy tiên dục thượng lý ngư khứ
Nhất dạ phù dung hồng lệ đa"


Tạm dịch thơ:


Thủy tiên đã cưới chép vàng bay
Một tối phù dung lệ đẫm đầy
Hai cổng trường đình rơi cánh sóng
Dòng xa sớm khuất bóng thành xây.)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét