23 thg 7, 2014

Năm tháng hồ như

Sợ cổng mùa xuân khép giữa chừng
Sợ mùa đông vội vã quay lưng
Sợ thu đuổi lá vàng lìa cuống
Sợ gió lạ lùng, hạ dửng dưng.

Nhìn đâu cũng thấy áo phai màu
Chỉ có tình nhân hẹn cưới nhau
Ai cũng hỏi bao giờ đến lúc
Chắc là duyên nợ vẫn còn lâu.

Năm tháng hồ như ở cạnh người
Biết đâu là những chốn buồn vui
Hạt mưa tùy chữ duyên mà đậu
Có nợ hay chăng tại ý trời.

Năm tháng hồ như đuổi tháng năm
Vấn vương còn chút tuổi hai lăm
Đi hoài trên những con đường lạ
Lối cỏ chân mây hóa lắng trầm.

Mẹ may áo lặng lẽ thêm bông
Chừng cuối đêm đôi mắt thoáng hồng
Chờ một ngày yên con ngựa nghỉ
Nghe ban mai giục én ngoài song.

(Thanh Trúc, Năm tháng hồ như)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét