12 thg 7, 2014

Thế giới của em

Em tìm thuở trước những con đường
Theo bóng người tan giữa khói sương
Thế giới em hồ như nhỏ lại
Vì ai làm vỡ mảnh yêu thương.

Xa xôi và vội vã thời gian
Tôi gặp em khi nắng sắp tàn
Em vấp ngã trong chiều gượng bước

Lòng tôi mưa gió bão bùng sang.

Em cô đơn chẳng nói năng gì
Em lạnh lùng và tự bước đi
Tôi đứng nhìn em, lòng chợt nhói
Dìu em? Tôi chẳng có quyền chi.


Ấy là thế giới của em thôi
Dẫu ngập yêu thương? Chuyện đã rồi
Tôi muốn bước vào nhưng khóa kín
Như dòng băng lạnh vĩnh hằng trôi.

Có lẽ thời gian sẽ xóa mờ
Trong tim em đó những thờ ơ
Và rồi em sẽ cười tươi lại
Dẫu khóe môi còn vị đắng xơ.
 

Tương lai em hãy để thời gian
Gột rửa đi xưa vết lệ tràn
Thế giới em nay còn đẹp lắm
Có là đâu quá khứ hoang mang.

Em vừa qua nấc tuổi đôi mươi
Trước mắt em còn cả cuộc đời

Sẽ có người yêu em xuất hiện
Lòng tin em đặt đúng vào nơi.

Thế giới em mai nếu có ngày
Tình cờ em gặp giữa hương say
Có tôi ở một nơi nào đó
Em hãy dừng chân một phút giây.

Em hãy ngập ngừng dẫu chút thôi
Xem như kỷ niệm giữa đời trôi
Lòng tin em nếu quên đâu đó
Hãy cứ xem là để lại tôi.

Bời vì tôi đã lỡ yêu thương
Thuở gặp em trên những chặng đường
Khi thế giới tôi còn rực rỡ
Dù em thế giới đã mờ sương.


Em à, sẽ lại có mùa xuân
Khi những yêu thương đến rất gần
Thế giới em xây đường hạnh phúc
Và lòng tin vững bước đôi chân.

(Thanh Trúc, Thế giới của em)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét