10 thg 7, 2014

Là lỗi của em

Khi nỗi buồn rơi rớt nhẹ nhàng
Em khờ dại tựa trẻ lang thang
Đi qua trong trắng chiều thu lạ
Nắm lấy tay anh phút vội vàng.

Để rồi mưa ướt những bông sen
Báo hiệu thu qua lạnh những miền
Lạnh cả tay anh giờ vội vã
Mơ theo hình lạ lạc hình quen.

Nào anh có lỗi lúc buông tay
Bởi lẽ ai đâu mãi tháng ngày
Chỉ có yêu mà không có giận
Và lòng tỉnh táo chẳng hề say.

Là lỗi của em đã quá yêu
Ngây ngô quá mức, mộng mơ nhiều
Mà đời, ai biết, như nhau cả
Nước nhạt đâu bằng vị rượu xiêu.

Chưa nghĩ mà trao tất cả rồi
Ngỡ rằng xuân mãi mãi vui tươi
Ngỡ trời xanh chẳng bao giờ bão
Và ngỡ yêu nhau sẽ suốt đời.

(Thanh Trúc, Là lỗi của em)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét